Chồng kiên quyết không cúng bố mẹ vợ trong nhà, chỉ đặt ban thờ ở góc sân

Khi xây nhà mới, chồng tôi bố trí một không gian thờ phụng bố đẻ và dòng tộc bên nội rất sang trọng nhưng lại đối xử lạnh nhạt với bố mẹ tôi.

Ảnh minh họa: Pexels
Khi chúng tôi kết hôn, bố anh đã qua đời gần 10 năm. Mẹ anh là giáo viên trường làng, mức lương khiêm tốn nên chỉ cho chúng tôi 2 chỉ vàng làm vốn liếng.

Ngược lại, bố mẹ tôi làm ăn khá giả, nhà chỉ có mình tôi nên đã hỗ trợ hai vợ chồng rất nhiều. Nhờ sự giúp đỡ của bố mẹ, chúng tôi mua được căn nhà tập thể ở thành phố và có vốn mở cửa hàng vật liệu xây dựng.
Chồng tôi lúc đó rất cảm kích và biết ơn bố mẹ vợ.

Nhưng biến cố bất ngờ ập đến, bố mẹ tôi bị phá sản. Họ mất sạch tài sản, đến mức phải bán cả căn nhà đang ở để trả nợ. Sau đó, bố mẹ về quê, dựng nhà tạm trên mảnh đất của người chú đang sống ở nước ngoài.
Cú sốc tài chính khiến bố mẹ tôi suy sụp. Chỉ trong vòng 2 năm, cả 2 người đều lần lượt rời xa tôi.

Hóng Biến (HKN) | MỘT ĐẤT KHÔNG THỜ HAI HỌ.. | Facebook

Mất bố mẹ, tôi gần như gục ngã, nhưng nhìn vào 2 đứa con, tôi buộc phải vực dậy. Hai vợ chồng cùng nhau gắng sức làm ăn. May mắn thay, công việc kinh doanh sau đó thuận lợi và đem lại thành công cho chúng tôi.
Đầu năm nay, mẹ chồng tôi bị tai biến, chúng tôi quyết định bán căn nhà tập thể để mua đất, xây nhà rộng rãi hơn, đón bà về sống cùng.

Khi thiết kế ngôi nhà, tôi đã nhắc chồng bố trí không gian để thờ phụng bố mẹ vợ. Anh im lặng, tôi tưởng anh đã đồng ý.
Tuy nhiên, khi ngôi nhà sắp hoàn thiện, chồng tôi mới nói rõ quan điểm: Việc thờ bố mẹ vợ trong nhà là không thể, vì “từ xưa đến nay không ai làm thế”.
Khi tôi phản ứng, anh lớn tiếng: “Cô có thấy thông gia ở với nhau bao giờ không? Trần sao thì âm vậy”.

Anh đề xuất đưa bố mẹ tôi lên chùa để nương nhờ cửa Phật. Thấy tôi giận dữ, anh dùng cách trì hoãn, hứa sẽ hỏi thêm thầy cúng. Vài ngày sau, anh bảo tôi có thể lập một ban thờ nhỏ ở góc sân cho bố mẹ tôi.
Tôi không tin vào tai mình. Sau tất cả những gì bố mẹ đã làm cho hai vợ chồng, anh vẫn coi họ như người dưng, không để họ được bước chân vào nhà mình.

Lúc đó, tôi không thể chịu đựng thêm. Vừa khóc, tôi vừa buông những lời cay đắng và tuyên bố sẽ ly hôn. Chồng tôi rất ngạc nhiên và yêu cầu tôi bình tĩnh lại, nói tôi nên hỏi thêm ý kiến mọi người để biết ai đúng, ai sai.
Vậy tôi xin hỏi quý độc giả: Có phải tôi đã sai?