Vậy là cô ô sin vội chạy thẳng ra cổng đến quần áo còn không dám mang theo. Trong khi đó chồng tôi run sợ chẳng dám nói gì. Lúc đầu, Thanh được nhiều người cảnh báo không nên thuê những cô gái trẻ vì sẽ nảy sinh ra nhiều vấn đề , nhất là trong lúc mình vừa đẻ xong còn đang xấu xí như thế này rất dễ khiến chồng chán cơm thèm phở. Nhưng Thanh tìm mãi được 1 người lớn tuổi thì bà ta lại làm việc chậm chạp khiến cô nổi nóng đuổi luôn.
Cuối cùng, vẫn phải tìm 1 cô gái trẻ ở quê lên, vì nghe nói cô này ở nhà rất hiền lành, chỉ biết làm việc chưa tiếp xúc với nhiều người bao giờ nên Thanh cảm thấy yên tâm. Vậy mà được 1 thời gian sau khi lên thành phố, cô ô sin đã thay đổi hoàn toàn khiến Thanh chóng mặt. Cô ta bây giờ ăn diện hơn xưa, còn biết trang điểm đậm trong khi trước kia cô chỉ để mặt mộc hoàn toàn. Nhiều khi chỉ ở nhà nấu cơm, ô sin cũng tô son đánh phấn, Thanh có hỏi làm sao phải thế thì cô ta chỉ trả lời: – Là con gái phải xinh mà chị. Cứ nghĩ ô sin ngây thơ, Thanh chỉ bật cười.
Nhưng hôm qua, Thanh tình cờ thấy chồng đi qua phòng ô sin rồi lén ném vào đó 1 thứ. Thanh đã cảm giác nghi ngờ, cô liền đứng ngoài cửa nhìn vào thì giật mình khi thấy cô ô sin cầm hộp bao cao su cười tít mắt. Thanh chết điếng cả người, cô biết chắc giữa chồng và ô sin đã có chuyện nhưng Thanh không đánh ghen ngay lập tức mà cô nghĩ ra 1 cách để bắt ngay tại trận ông chồng già và cô ô sin mới 19 tuổi. Sang hôm sau, Thanh ôm con đi nói với chồng: – Em sang nhà mẹ đẻ ở vài hôm nhé, dạo này mệt quá sang đó cho mẹ chăm sóc, hơn nữa lâu rồi cũng không về thăm mẹ. Chồng Thanh nghe thế vội gật đầu:
Ừ, đúng đấy, con cái phải có hiếu với cha mẹ, nay anh bận không đưa em đi được rồi, để anh gọi xe cho em nha. Thanh lắc đầu: – Thôi em gọi xe rồi, người ta đến ngay bây giờ đây. Chờ vợ đi khuất, chồng Thanh sướng rơn người chạy vội vào ôm chầm lấy cô nhân tình nhỏ bé: – Thoải mái quá, làm vài hiệp đi em. Cô ô sin õng ẹo: – Eo, người anh toàn mồ hôi, đi tắm đi đã, ngày tháng còn dài, lo gì. Chồng Thanh hôn chụt cô ta 1 cái rồi đi vào nhà tắm.
Nhưng được 5 phút sau, cô ô sin đã không chịu được liền í ới gọi: – Tắm lâu thế anh, đằng nào chẳng quen mùi rồi. Nhanh lên, em sắp không chịu nổi nữa rồi. Nghe vậy, Thanh từ bên ngoài cầm gậy đi vào cười khẩy: – Này thì không chịu được này, hôm nay tao sẽ cho mày không chịu được nữa luôn. Ô sin ngước lên thấy Thanh thì hồn bay phách lạc: – Ơ..chị..chị..cứu em với. Chồng Thanh giờ mới từ nhà tắm lao ra vội cản vợ:
– Ôi vợ ơi, anh xin em, đừng đánh nữa, coi chừng xảy ra án mạng. Thanh càng vụt mạnh: – Tôi không sợ, đánh cho 2 người chết luôn cũng được, khốn nạn thật. Nếu hôm nay tôi không bày ra kế sách này thì 2 người còn lén lút qua lại đến bao giờ nữa. Thật đúng là nuôi ong tay áo. Mặc cho chồng và ô sin quỳ sụp dưới chân, Thanh vẫn cầm gậy phanh tới tấp khiến cô ô sin thâm tím cả người. 1 lúc sau cô dùng lại quát:
– Cút khỏi nhà tao, mới nứt mắt ra đã cướp chồng người khác, loại lăng loàn, khốn nạn. Vậy là cô ô sin vội chạy thẳng ra cổng đến quần áo còn không dám mang theo. Trong khi đó, Thanh quay lại nhìn chồng lạnh lùng nói: – Ly di đi. Giờ chồng Thanh ngày đêm năn nỉ hối lỗi và xin vợ tha thứ nhưng Thanh đã cương quyết như vậy, liệu cô có nên cho anh ta 1 cơ hội thứ 2?