Nhờ mẹ chồng ở quê lên chăm cháu nội để vợ chồng đi du lịch, nửa đêm xem camera tôi lập tức thu dọn hành lý về ngay trong đêm

Sau khi nhìn thấy hình ảnh mẹ chồng làm với con gái qua camera, tôi không thể tiếp tục chuyến nghỉ dưỡng của mình.
Tranh thủ cuối hè, vợ chồng tôi đã bàn với nhau cách đây một tháng, lên lịch cùng đi du lịch ở ngoại tỉnh để xả stress, sau những ngày cày cuốc. Nhưng chỉ muốn vợ chồng có không gian riêng, thoải mái nghỉ ngơi nên quyết định không đưa con gái nhỏ đi cùng, mà sẽ ngỏ ý nhờ mẹ chồng dưới quê lên chăm giúp.

Sau khi sắp xếp mọi thứ ổn thoả, tôi và chồng hào hứng ra sân bay để bắt đầu kỳ nghỉ dưỡng đã mong chờ từ rất lâu. Cứ nghĩ đây sẽ là kỳ nghỉ trong mơ, nhưng nào ngờ chưa đến ngày thứ hai, có một chuyện đã xảy ra khiến tôi không thể tiếp tục chuyến du lịch, mà nóng lòng bảo chồng soạn hành lý và trở về ngay trong đêm đầu tiên.


(Ảnh minh hoạ)
Mặc dù đi chơi, gửi con cho mẹ chồng chăm, nhưng tôi cũng khá lo lắng, không biết bà cháu ở nhà có ổn không. Vì thực sự thì từ trước đến nay, đây là lần đầu tiên vợ chồng xa con lâu như thế. Bình thường con gái khá dạn dĩ, vui vẻ và hoạt bát, nên lúc nhìn thấy bố mẹ ra khỏi nhà, cô bé cũng không hề khóc lóc mà mải mê chơi đồ chơi cùng bà.

Thấy con gái vui vẻ như vậy, vợ chồng tôi cứ nghĩ con đã thích nghi được việc xa bố mẹ. Nào ngờ đến tối khi tôi kiểm tra camera ở nhà, thì thấy con gái ngồi co ro trước cửa nhà, nước mắt giàn giụa khóc không thành tiếng. Lúc này, tôi đã bắt đầu cảm thấy lo, cũng đoán được nguyên nhân vì sao con khóc. Có lẽ là đến thời điểm này, con bé mới nhận thức được việc xa bố mẹ.

(Ảnh minh hoạ)
Thấy con như thế tôi xót lắm, lòng thầm hy vọng là mẹ chồng sẽ có thể dỗ được con bé. Thế nhưng điều khiến tôi không thể tin vào mắt mình, đó là việc mẹ chồng ngồi trên ghế sofa xem tivi, mặc kệ cho cô cháu gái bơ phờ, sợ hãi ngồi rúm ró ở cửa nhà. Miệng con bé lúc này không ngừng lẩm bẩm:

– Bà ơi! Cháu muốn bố mẹ! Bà dắt cháu đi tìm bố mẹ đi!
– 3 tuổi rồi mà còn mè nheo đòi bố mẹ thế kia là hư lắm đấy nhé! Vài hôm bố mẹ sẽ về. Còn bây giờ cháu sẽ ở với bà, bà sẽ chăm cháu. Bà không cưng chiều cháu như bố mẹ cháu đâu? Cháu cứ khóc, bà sẽ không dỗ và đến khi nào cháu cảm thấy mệt, buồn ngủ thì bà sẽ đưa cháu vào phòng đi ngủ với bà.

Dù cho cháu gái nước mắt giàn giụa, mẹ chồng tôi vẫn bất biến, không hề có ý định sẽ tìm cách dỗ dành hay thuyết phục con bé. Nó chỉ mới 3 tuổi thôi mà, tôi thực sự xót con và không thể đứng ở một nơi xa, đưa mắt nhìn cảnh tượng này chỉ qua một cái màn hình điện thoại vô cảm. Vậy là tôi nhất quyết bảo chồng dọn vali, book vé máy bay bay về ngay trong đêm.

(Ảnh minh hoạ)
Nhưng về đến nhà thì cũng đã giữa canh 3, mẹ chồng và con gái đều đã ngủ. Chắc có lẽ vì khóc đến đừ người, nên con bé mới ngủ thiếp đi, nếu không thì nó cũng sẽ tiếp tục đòi bố mẹ. Trước sự việc này, ngày mai tôi định sẽ nói chuyện với mẹ chồng.
Tôi nghĩ mẹ chồng đã sai, vì con gái còn quá nhỏ và việc mẹ chồng làm như thế có thể ảnh hưởng đến tâm lý của con bé sau này. Vậy nên tôi tin là, nếu người mẹ nào trong hoàn cảnh của tôi lúc đó, cũng sẽ cảm thấy xót con vô cùng, không thể nào ngồi yên…