Nói rồi cô ta ngáp ngắn ngáp dài còn tôi thì bàng hoàng khi biết chồng n.goại t.ình . Nếu tôi không lên bất chợt chắc chắn đã không biết được sự thật đ.au đ.ớn này.
Lúc Nga sinh con, vì 2 bên gia đình không thể lên thành phố thường xuyên chăm cô nên Nga nói muốn thuê ô sin thì chồng cô là Hùng gạt phắt đi:
– T.iền đâu mà thuê ô sin, hay em về quê đi.
Nga nghe cũng có lý vì vợ chồng cô đang tiết kiệm t.iền để cuối năm mua nhà mới rộng hơn, cô liền bồng bế con lên xe về quê. Ngày về, chồng cũng không đưa đi mà mặc mẹ con cô tự bắt xe về.
Ở quê 4 tháng, Nga ngày nào cũng gọi điện cho chồng để hỏi thăm tình hình, còn anh thì tuyệt đối không bao giờ gọi trước với lý do bận rộn. Nhưng càng ngày, Nga càng phát hiện ra chồng mình thờ ơ và không coi vợ ra gì.
Có lần con ốm sốt gọi anh về thăm anh nói rằng công ty cử đi công tác nên không về được.
Thấy vừa nhớ vừa giận chồng, hôm đó, bất chợt Nga quay lên mà không báo trước cho chồng. Nhưng khi cô đang loay hoay mở cửa cổng thì bỗng nhiên có 1 cô gái quê mùa từ trong chạy ra quát lên:
– Ai đấy? Định ăn trộm hả?
Cô gái kia mở cửa đẩy Nga ra rồi chỉ thẳng vào mặt cô:
– Ban ngày ban mặt dám lẻn vào nhà người khác hả?
Nga ngớ người nhìn cô ta:
Ảnh minh họa: Internet
– Cô là ai đấy?
-Là người giúp việc của căn nhà này, làm sao ? Tôi mới là người cần hỏi cô là ai.
Nga ngạc nhiên không biết chồng thuê giúp việc từ bao giờ cô nói:
– Thế chủ nhà này có phải anh Hùng cao cao trăng trắng, đeo kính không?
Cô gái kia gật gù:
– Đúng rồi, chị hỏi có việc gì?
Nga liền mỉm cười:
– Tôi là vợ anh Hùng đây, đây là con gái anh ấy. Thôi đi vào nhà đi.
Bất ngờ cô ô sin túm tay Nga rồi đẩy ra:
– Cô điên à? Định lừa tôi sao? Ở dâu tới đây dám tự nhận là vợ ông chủ tôi? Vợ anh Hùng hôm qua mới ân ái sập giường xong cơ mà.
Nga trợn mắt kinh ngạc:
– Cái gì? Cô nói ai? Vợ nào?
Cô ô sin vênh váo đáp:
– Là cô gái da trắng mặt đẹp, thân hình nóng bỏng đó, đêm qua còn vần nhau đến tận 3 giờ sáng rên rỉ ỉ ôi không cho tôi ngủ tý nào.
Nói rồi cô ta ngáp ngắn ngáp dài còn Nga thì bàng hoàng khi biết chồng n.goại t.ình. Nếu cô không lên bất chợt chắc chắn đã không biết được sự thật đ.au đ.ớn này.
Nga kìm chế nuốt nước mắt vào trong rồi hỏi:
– Thế giờ họ đi đâu rồi?
– Đi ăn rồi, cũng vì vợ anh ấy sợ hỏng móng, hỏng da nên mới thuê tôi làm việc nhà đấy. Sướng thật, tìm đâu ra người chồng chiều vợ tuyệt vời như anh Hùng chứ, ai lấy được anh ấy đúng là có phúc.
Nga nghe mà cười gượng:
– Đúng là có phúc thật, tôi có phúc lắm, thế này, cô xem, có phúc không? Ôm con về quê ở cữ quay lên thì chồng đã nhận con khác làm vợ.
Nghe Nga vừa khóc vừa nói, cô ô sin bán tín bán nghi, thấy có vẻ đúng đúng, cô liền nói:
– Nếu thế thật thì cô phải vùng lên mà đ.ánh g.hen 1 trận tơi tả chứ khóc lóc cái gì, phải tôi tôi băm nát 2 kẻ đó.
Nga mỉm cười, nhưng lòng rối như tơ vò, cô phải làm gì trong trường hợp này đây?